Để tôi nói cho các bạn biết điều gì hiện tại quan trọng với tôi
1. gia đình
2. bạn bè
3. tình yêu
4. xã hội
5. tài sản của tôi.
Tôi có thể giải thích 5 thành tố này tạo nên 1 vòng tròn 100% là tôi. Khi tôi quy chúng lại như vậy nghĩa là sự thay đổi của 1 thành tố sẽ tác động tới 1 thậm chí cả 4 thành tố còn lại. Tôi không nói chúng không quan trọng như nhau, nhưng tôi coi gia đình là thành tố quan trọng hơn cả, chi phối 4 thành tố kia. Tôi có thể giải thích ngắn gọn rằng người đã nuôi dạy tôi tới bây giờ là gia đình tôi chứ không phải ai khác. 1 khi được sự ủng hộ của gia đình đó, tôi sẵn sàng làm những điều dù biết là sai nhưng vẫn phải làm ấy, nhưng khi không, thậm chí ngay cả những cái đúng đắn nên làm tôi cũng chẳng buồn làm!
Thứ 2 là bạn bè tôi, ý tôi là bạn thân, chúng nó là những thằng cùng tôi lớn lên từ bé, là những kẻ ngoài đời chấp nhận tôi đầu tiên hay không, và tôi có chập nhận chúng hay không. tôi rất tin tưởng chúng cho dù hổi nhỏ có đánh nhau, tị nạnh và đủ những trò trẻ con nguy hiểm khác, tôi chỉ có thể giải thích vì hồi đó chúng tôi là trẻ con, và chính tôi cũng là 1 phần trong đó. tôi sẵn sàng kể tên chúng ra, chúng nó hơn tuổi có, kém tuổi có nhưng tôi mặc kệ. những thứ ngu ngốc chúng gây ra mà tôi phải gánh chịu, tôi tức lắm, nhưng cũng chẳng mãi được mà cứ lặng thầm bỏ qua theo cách này cách khác cho chúng nó thôi.
Hùng, Bình, Tiến, Diện, Hiếu, Đại, Phúc, Thu, Nga,... toàn là những đứa thân thuộc dù bây giờ đã 20 tuổi đầu rồi và cũng không thường xuyên liên lạc với nhau.
Thứ 3 là tình yêu của tôi, tôi chỉ có thể nói ngắn gọn rằng tôi yêu người tôi yêu, vậy thôi. Như tôi đã nói tôi làm thầm lặng, kiểu "thâm nho ngầm" hay gì khác chúng bạn của tôi nói cũng được hết, cho nên khó có ai nhận ra tôi đang thích ai, ghét ai...nói kiểu xúc cảm thì trong chuyện tình cảm, tôi "ngố" lắm, nhưng cũng khá nghiêm túc, đã xác định rồi thì luôn nghĩ tới bước cuối cùng thôi, còn nếu mà không thành ấy, tôi tiếp tục lặng lẽ là người đi sau!
Tôi sống ở trên đời, xác định rõ ràng là làm cho gia đình tôi, bạn bè, người yêu của tôi và tiếp theo là những người khác( quen biết và không quen) cảm thấy vui vẻ trên đời này, cảm thấy có ý nghĩa hơn khi sống. nói tới đây chắc nhiều bạn nghĩ tôi thật cao cả. kể cả tôi hiểu điều này hơn các bạn thì tôi cũng chẳng dám nhận, vì tôi coi nó là trách nhiệm của tôi vậy! Chỉ có điều sức tôi có hạn, mà có hạn thật vì tôi đang là sinh viên năm 3 1 trường ở Hà Nội, còn chẳng biết sau này khả năng của tôi tới đâu nữa- là 1 người giàu có hay 1 người nghèo khổ..., thường ở tuổi này còn khá trẻ để nghĩ về những điều lớn lao! Nếu bạn nào nghĩ đúng như vậy thì tôi nghĩ khác bạn, rằng tôi có mục đích lớn đó tôi quyết phấn đấu vì nó cả đời (là cái điều trên kia ấy!), ít nhất thì tôi cũng đã làm nó đúng không?
Cuối cùng là tài sản của tôi! "Tài sản của tôi" nó rộng lắm: vật chất, tiền bạc, phong cách, năng lực, bản chất..... 4 thành tố trên cũng là 1 phần tài sản của tôi mà!
Các thành tố tạo thành 1 vòng tròn 100% là tôi, khi cái này giảm xuống cái kia sẽ tăng lên, hiểu nôm na là vậy. Và tôi chỉ có thể nói có vậy vì tôi nói khá dài rồi, đang ở quán net sợ bị nhìn thấy rồi ừ rằng thằng này nó " già thế"...
to my laptop: sr
to a thief: go a hell!
1. gia đình
2. bạn bè
3. tình yêu
4. xã hội
5. tài sản của tôi.
Tôi có thể giải thích 5 thành tố này tạo nên 1 vòng tròn 100% là tôi. Khi tôi quy chúng lại như vậy nghĩa là sự thay đổi của 1 thành tố sẽ tác động tới 1 thậm chí cả 4 thành tố còn lại. Tôi không nói chúng không quan trọng như nhau, nhưng tôi coi gia đình là thành tố quan trọng hơn cả, chi phối 4 thành tố kia. Tôi có thể giải thích ngắn gọn rằng người đã nuôi dạy tôi tới bây giờ là gia đình tôi chứ không phải ai khác. 1 khi được sự ủng hộ của gia đình đó, tôi sẵn sàng làm những điều dù biết là sai nhưng vẫn phải làm ấy, nhưng khi không, thậm chí ngay cả những cái đúng đắn nên làm tôi cũng chẳng buồn làm!
Thứ 2 là bạn bè tôi, ý tôi là bạn thân, chúng nó là những thằng cùng tôi lớn lên từ bé, là những kẻ ngoài đời chấp nhận tôi đầu tiên hay không, và tôi có chập nhận chúng hay không. tôi rất tin tưởng chúng cho dù hổi nhỏ có đánh nhau, tị nạnh và đủ những trò trẻ con nguy hiểm khác, tôi chỉ có thể giải thích vì hồi đó chúng tôi là trẻ con, và chính tôi cũng là 1 phần trong đó. tôi sẵn sàng kể tên chúng ra, chúng nó hơn tuổi có, kém tuổi có nhưng tôi mặc kệ. những thứ ngu ngốc chúng gây ra mà tôi phải gánh chịu, tôi tức lắm, nhưng cũng chẳng mãi được mà cứ lặng thầm bỏ qua theo cách này cách khác cho chúng nó thôi.
Hùng, Bình, Tiến, Diện, Hiếu, Đại, Phúc, Thu, Nga,... toàn là những đứa thân thuộc dù bây giờ đã 20 tuổi đầu rồi và cũng không thường xuyên liên lạc với nhau.
Thứ 3 là tình yêu của tôi, tôi chỉ có thể nói ngắn gọn rằng tôi yêu người tôi yêu, vậy thôi. Như tôi đã nói tôi làm thầm lặng, kiểu "thâm nho ngầm" hay gì khác chúng bạn của tôi nói cũng được hết, cho nên khó có ai nhận ra tôi đang thích ai, ghét ai...nói kiểu xúc cảm thì trong chuyện tình cảm, tôi "ngố" lắm, nhưng cũng khá nghiêm túc, đã xác định rồi thì luôn nghĩ tới bước cuối cùng thôi, còn nếu mà không thành ấy, tôi tiếp tục lặng lẽ là người đi sau!
Tôi sống ở trên đời, xác định rõ ràng là làm cho gia đình tôi, bạn bè, người yêu của tôi và tiếp theo là những người khác( quen biết và không quen) cảm thấy vui vẻ trên đời này, cảm thấy có ý nghĩa hơn khi sống. nói tới đây chắc nhiều bạn nghĩ tôi thật cao cả. kể cả tôi hiểu điều này hơn các bạn thì tôi cũng chẳng dám nhận, vì tôi coi nó là trách nhiệm của tôi vậy! Chỉ có điều sức tôi có hạn, mà có hạn thật vì tôi đang là sinh viên năm 3 1 trường ở Hà Nội, còn chẳng biết sau này khả năng của tôi tới đâu nữa- là 1 người giàu có hay 1 người nghèo khổ..., thường ở tuổi này còn khá trẻ để nghĩ về những điều lớn lao! Nếu bạn nào nghĩ đúng như vậy thì tôi nghĩ khác bạn, rằng tôi có mục đích lớn đó tôi quyết phấn đấu vì nó cả đời (là cái điều trên kia ấy!), ít nhất thì tôi cũng đã làm nó đúng không?
Cuối cùng là tài sản của tôi! "Tài sản của tôi" nó rộng lắm: vật chất, tiền bạc, phong cách, năng lực, bản chất..... 4 thành tố trên cũng là 1 phần tài sản của tôi mà!
Các thành tố tạo thành 1 vòng tròn 100% là tôi, khi cái này giảm xuống cái kia sẽ tăng lên, hiểu nôm na là vậy. Và tôi chỉ có thể nói có vậy vì tôi nói khá dài rồi, đang ở quán net sợ bị nhìn thấy rồi ừ rằng thằng này nó " già thế"...
to my laptop: sr
to a thief: go a hell!






