rõ ràng hôm qua tôi đã làm ổn, cho đến khi nhận ra bài tập đã sai hết.
cái cảm giác mới kiểm tra xong buổi chiều và quãng thời gian từ chiều đến tối vẫn luôn miệng cho mình là đúng là cảm giác cực kì khó chịu nếu đến tối bạn nhận ra nó đã sai.
haiz, nói thế nào được chứ. cầm chắc trong tay con trung bình ngọt ngào rồi, bởi tôi nghĩ nếu bài đó đúng thì có lẽ phải đến 10+ mất :3
bây giờ là phần xem xét lại nguyên nhân khiến tôi làm sai bài đó mà không kịp nhận ra để bị hối tiếc.
xét về nguyên nhân khách quan thì
Thứ nhất: là cái dạng đó tôi chưa làm, chưa kịp thì đúng hơn. Sáng hôm đó tôi mới kịp đọc qua lại nhưng chỉ là lý thuyết thôi.
Thứ 2: tâm lý, do nó mà tôi mới bị lao đao. Về cơ bản thì tôi không bị nhiều tâm lý, 1 là tôi cảm thấy khá ổn về môn này rồi, 2 là có sao thì cũng được nâng điểm. Haiz, tự hại thân mới thấy khổ tột cùng.
còn chắc là không có cái thứ 3 rồi.
xét về nguyên nhân chủ quan
1, quả thực là tôi chưa kịp làm cái dạng này, nhưng hình như tôi có lướt qua thôi và cứ nghĩ là làm đúng thôi nên chủ quan tập trung vào lý thuyết.
2, tính " máu chiến" trỗi dậy: chiều hôm qua là kiểm tra, hỏi vài đứa thì kết quả là 61, nhưng tôi làm là 64, khăng khăng nhận đúng với lại tôi còn tính tới PA quá xa với đó là " tao đúng thì chúng mày sai hết. hehe..."- thực tế là đầu óc hơi bị mộng mơ, nên quyết định không sửa lại.
3, tối hôm qua nghĩ lại thì cách làm của tối vẫn đúng, chỉ là tôi đã chọn nhầm đáp án thôi he. biết thế cứ "quất" 61 thay số 64 cùng bạn bè thì có phải ngon lành rôi không. haiz hôm sau thì rơ mặt! chính vì thế mà đi cả bài luôn.
nói tóm lại là nguyên nhân chủ quan vẫn nhiều hơn khách quan, nên không đổ lỗi tại hoàn cảnh được.
như vậy là biết lỗ hổng kiến thức rồi đấy! hazi.
đôi khi đa số nói bạn đã sai, thì hãy xem xét nó cẩn thận và dần đưa nó sang chiều hướng bạn sai thật chứ đừng bảo thủ, tốt cho bạn chứ họ không được nhiều từ việc này đâu! haiz.
bản lĩnh thì t có thừa, nhưng phong độ từng cơn thế này chắc t chết! :v
quyết tâm vào bài thi!!!
cái cảm giác mới kiểm tra xong buổi chiều và quãng thời gian từ chiều đến tối vẫn luôn miệng cho mình là đúng là cảm giác cực kì khó chịu nếu đến tối bạn nhận ra nó đã sai.
haiz, nói thế nào được chứ. cầm chắc trong tay con trung bình ngọt ngào rồi, bởi tôi nghĩ nếu bài đó đúng thì có lẽ phải đến 10+ mất :3
bây giờ là phần xem xét lại nguyên nhân khiến tôi làm sai bài đó mà không kịp nhận ra để bị hối tiếc.
xét về nguyên nhân khách quan thì
Thứ nhất: là cái dạng đó tôi chưa làm, chưa kịp thì đúng hơn. Sáng hôm đó tôi mới kịp đọc qua lại nhưng chỉ là lý thuyết thôi.
Thứ 2: tâm lý, do nó mà tôi mới bị lao đao. Về cơ bản thì tôi không bị nhiều tâm lý, 1 là tôi cảm thấy khá ổn về môn này rồi, 2 là có sao thì cũng được nâng điểm. Haiz, tự hại thân mới thấy khổ tột cùng.
còn chắc là không có cái thứ 3 rồi.
xét về nguyên nhân chủ quan
1, quả thực là tôi chưa kịp làm cái dạng này, nhưng hình như tôi có lướt qua thôi và cứ nghĩ là làm đúng thôi nên chủ quan tập trung vào lý thuyết.
2, tính " máu chiến" trỗi dậy: chiều hôm qua là kiểm tra, hỏi vài đứa thì kết quả là 61, nhưng tôi làm là 64, khăng khăng nhận đúng với lại tôi còn tính tới PA quá xa với đó là " tao đúng thì chúng mày sai hết. hehe..."- thực tế là đầu óc hơi bị mộng mơ, nên quyết định không sửa lại.
3, tối hôm qua nghĩ lại thì cách làm của tối vẫn đúng, chỉ là tôi đã chọn nhầm đáp án thôi he. biết thế cứ "quất" 61 thay số 64 cùng bạn bè thì có phải ngon lành rôi không. haiz hôm sau thì rơ mặt! chính vì thế mà đi cả bài luôn.
nói tóm lại là nguyên nhân chủ quan vẫn nhiều hơn khách quan, nên không đổ lỗi tại hoàn cảnh được.
như vậy là biết lỗ hổng kiến thức rồi đấy! hazi.
đôi khi đa số nói bạn đã sai, thì hãy xem xét nó cẩn thận và dần đưa nó sang chiều hướng bạn sai thật chứ đừng bảo thủ, tốt cho bạn chứ họ không được nhiều từ việc này đâu! haiz.
bản lĩnh thì t có thừa, nhưng phong độ từng cơn thế này chắc t chết! :v
quyết tâm vào bài thi!!!






